Zzz Review số 9: LGBTQ+

18/11/2020

Thời gian đọc: 4 phút Số LGBTQ+ theo kế hoạch ban đầu chỉ là một số buê đuê vui vẻ để chúng tôi đỡ lao lực sau số Văn học Việt Nam hết hơi, đã ngày càng phình to, phình to, phình to, thành 16 bài, quãng đâu có 117k chữ, bỏ rẻ đâu băm chăm dưởi trang.

Douglas Stuart, “Không đủ”

18/11/2020

Thời gian đọc: 27 phút Dưới phần dành cho dị tính là những mẩu tin thăm dò tìm các thanh niên nam nữ đồng tính. Chúng là ngọn đèn hiệu vạch đường cho những người trẻ vô hình. Tôi quả có cô đơn. Đã cô đơn rất lâu rồi. Những cậu bé này cũng vậy. Đó là lý do chúng tôi tụ tập về đây – bên dưới những người dị tính.

Ocean Vuong, Một thoáng ta rực rỡ ở nhân gian (trích)

18/11/2020

Thời gian đọc: 15 phút Cuốn tiểu thuyết đậm chất tự truyện này được kể dưới hình thức một lá thư do nhân vật chính, cũng là một nhà thơ thành danh, viết cho người mẹ không biết đọc của mình. Trong đó, anh kể lại cuộc sống của một cậu bé châu Á trên đất Mỹ, những cảm xúc cũng như trải nghiệm tình dục đầu đời của một thiếu niên đồng tính, các mẩu hồi ức đầy ám ảnh về chiến tranh Việt Nam truyền lại từ bà ngoại và mẹ, xen lẫn là những suy ngẫm về vẻ đẹp của cuộc đời.

Vũ Đình Giang, 403A (trích)

18/11/2020

Thời gian đọc: 8 phút Một thập niên ròng hắn nói với tôi những gì? Chẳng gì sất. Hắn để mọi thứ trôi nổi vật vờ, giữa lưng chừng tình bạn và tình yêu. Lúc tôi cần tình yêu, hắn trưng ra bản hợp đồng tình bạn. Khi tôi cần người bạn, hắn đòi được yêu sao cho thật nồng nàn. Chỉ có tôi chiều hắn, luôn luôn.

Marcus Mạnh Cường Vũ, Du (trích)

18/11/2020

Thời gian đọc: 18 phút “Em có muốn hôn anh không?”
Chẳng lẽ Du nói không. Lời đề nghị khó từ chối. Làm sao từ chối. Du có lẽ đã tiếc và uất hận cả đời nếu từ chối.

Khâu Diệu Tân, Nhật ký Cá sấu (trích)

18/11/2020

Thời gian đọc: 25 phút Cậu biết đấy, tôi lúc nào cũng yêu phụ nữ, ấy là sơ đồ bên trong tôi. Nhưng cậu đâu có biết, năm xưa khi đi cùng cậu, trong lòng tôi khổ sở biết nhường nào, mà tôi lại không cách nào tỏ lộ cho cậu hiểu được. Sống là đau khổ, sống là tội ác, vậy thì để tôi rời xa cậu vậy.

Cậu yêu phụ nữ như một điều tự nhiên, như yêu đàn ông vậy, cậu không tin rằng có bi kịch, cũng không muốn thừa nhận sẽ có bất hạnh chực chờ phía trước, thế nên cậu luôn quy những đau đớn tái tê trong ánh mắt tôi là do tính tình bi kịch bẩm sinh của tôi.

Tôi sống trong thế giới “đồ ăn có độc”. Tôi yêu một người phụ nữ đồng loại với mình, bằng tâm thế hết-thuốc-chữa, từ khi ý thức về tình yêu nảy mầm trong sinh mệnh tôi tới tận bây giờ, ba chữ “hết thuốc chữa” đã bao quát toàn bộ đau khổ của tôi, hình phạt ấy cũng sẽ là cái ách nặng nề tôi phải đóng suốt kiếp này.

Trang kiếm hiệp cuối cùng: Mishima Yukio, tình dục và truyền thống võ hiệp tiểu thuyết

18/11/2020

Thời gian đọc: 29 phút Lặng lẽ gợn sóng và tan biến vào lịch sử như đá ném xuống ao, các cuộc bạo loạn được Mishima đưa vào tác phẩm và trở thành cái mà ông quan niệm là những khoảnh khắc bất tử. Viết về chúng là cách Mishima thực hiện bạo lực trong âm thầm; ông thấy mình trở thành một trong những kẻ nổi loạn, chiến đấu bên cạnh họ trong không gian và thời đại của riêng ông.

Đồng tính và triều đình Trung Hoa hậu kỳ phong kiến

18/11/2020

Thời gian đọc: 29 phút Tiểu luận của Vivian W. Ng trước tiên tái hiện bối cảnh xã hội Trung Hoa thế kỷ 17, sau đó khám phá những cách thể hiện tình yêu đồng tính trong văn học và mối quan hệ giữa những cách thể hiện này với triết lý Nho giáo, và cuối cùng, phân tích phản ứng từ giới quan lại Trung Hoa.

1 2