“Chết trong ngày của Chúa”: Nơi tận cùng thế giới hay Thiên đường?

30/06/2020

Thời gian đọc: 20 phút Viết về Chết trong ngày Chúa nhật như một thử thách chữ nghĩa, như một thể nghiệm, một trò chơi mà người chơi tự đặt luật chơi: thử viết về một cuốn sách trước khi cầm cuốn sách đó. Người viết bài dùng thông tin trên mạng Internet viết được 15 trang A4 về Cuốn Sách.

Trà đá wifi về văn chương đương đại

30/06/2020

Thời gian đọc: 26 phút Một thời đại mới đã ra đời, thưa liền anh liền chị. Không phải để cho ta thấy rằng cái cũ đã chết: không phải thế, nào đâu phải thế, các hiện thực vẫn cùng nhau tồn tại, và quan trọng hơn, anh chị cảm thấy cái hiện thực nào mạnh hơn mới là vấn đề cốt yếu.

Trần Vũ: Một thiếu quê hương

20/04/2019

Thời gian đọc: 17 phút Như vậy, nét độc đáo từ Phép tính của một nho sĩ nằm ở việc cuốn sách khiến người đọc có cảm giác luyến tiếc về… những tác phẩm chưa “được xuất bản tại Việt Nam” của Trần Vũ. Nó hé lộ ra những chân trời bị kiểm duyệt mà người đọc buộc phải vượt qua những tường lửa, tiếp xúc chúng một cách vụng về trong miền văn chương “không biên giới nào đó”. Sự chắp ghép rời rạc của tập sách bắt buộc người đọc phải chạy theo các chỉ dấu, sắp xếp chúng theo một trật tự có logic, đưa ra nhận định và hoài vọng về một tư tưởng… đôi khi chính tác giả cũng không lường đến. Trong “chiếc bình của Nhã Nam”, truyện ngắn Trần Vũ đã đến Việt Nam theo một cách kỳ quặc và đánh đố người đọc như vậy.

Trong chiếc bình Nhã Nam: Đọc Trần Vũ

20/04/2019

Thời gian đọc: 8 phút Sân khấu tạo ra một thế giới, một vũ trụ biệt lập, hai “cánh gà” của nó cho phép quá khứ đi vào một bên, tương lai đi vào từ phía bên kia, gặp nhau ở thời khắc hiện tại với phông nền giàu sức biểu tượng, nặng nề mà dễ vụn vỡ bởi các chiều thời gian, trung tâm sân khấu là các nhân vật và những hình tượng kì vĩ có khả năng cứ lớn lên mãi như sau một tấn kịch rực rỡ, như vũ trụ sau một vụ bigbang.

Văn học Việt Nam 2018: Dấu ấn, Hay Ấn mãi không ra dấu?

21/01/2019

Thời gian đọc: 11 phút Năm nay làng nhà ta cũng có chút rộn: nào Nguyễn Ngọc Tư đoạt giải thưởng văn học LiBeraturpreis và ra tập truyện mới, nào Tuổi 20 bao năm lưu lạc xứ người của Nguyễn Huy Thiệp giờ áo gấm vinh quy, nào cuộc thi Văn học tuổi 20 lần thứ 6 khai quật được một loạt tác giả trẻ viết lạ. Câu hỏi sau rốt khi khép lại cuối năm, lại chỉ giản dị là: thế có cuốn nào hay, cho anh em ta liền tay hốt?

Đọc Lưng rồng – Bóng đè và những truyện mới… theo công thức toán!

21/01/2019

Thời gian đọc: 11 phút Hai thập niên trở về trước, phê bình văn chương tại Việt Nam thực sự là một công việc đơn giản khi một tác phẩm hay thường gắn liền với một vài cụm từ không mấy đẹp đẽ như “kiểm duyệt”, “cấm xuất bản”, “thu hồi”. Tính thuyết phục của những con chữ ấy còn được tăng lên đáng kể nếu vị tác giả “bị kết án” được thể nghiệm sáng tác trong các không gian mới như: nhà tù, chốn lưu vong hoặc giản đơn là “được” giam lỏng trong căn nhà của họ.

Phan Ta Di, “Vagina Dentata: a tribute”

21/01/2019

Thời gian đọc: 9 phút Đêm đó tắt đèn, nàng bắt đầu kể chuyện. Nàng tiên, mà chúng ta sẽ gọi là Scheherazade vì đằng nào liên văn bản cũng huỵch toẹt ra rồi, có giọng nói hết sức kỳ diệu, không du dương mà đều đều như tụng kinh, nhưng cách nào đó vẫn gọi lên những tình cảm cực kỳ tinh tế trong lòng người nghe. Nàng cất giọng, nhà vua tưởng như trước mắt mình là những chấm bướm nối nhau thành những đường quấn quýt bay qua mặt hồ phẳng lặng, soi xuống hồ thành những ảnh tượng, lâu đài, đồng xanh, đại dương sóng cồn và tóc thề thiếu nữ.

Thuận, Thư gửi Mina (trích)

30/10/2018

Thời gian đọc: 27 phút Pema bảo nó thèm những điều ngọt ngào, khi không có tình yêu thì nó yêu những cái giống như tình yêu. Rằng thật là oái oăm, càng thèm món chính thì nó càng phải ăn món tráng miệng, càng nhớ anh nhà báo chiến tranh thì nó càng có nhu cầu làm tình với thằng trai trẻ. Trên giường, chúng nó vừa làm tình vừa cầu nguyện cho Kabul. Nó, theo tôn giáo của nó. Thằng kia, theo tôn giáo của thằng kia. Mỗi đứa tin vào một Thượng Đế khác nhau, nhưng cầu nguyện là việc mà chúng nó vẫn làm. Mina, có lẽ mày không tưởng tượng được, không ai tưởng tượng được rằng giữa Sài Gòn, nguyên Ho Chi Minh city, thành phố lớn nhất, hiện đại nhất dải đất loằng ngoằng hình chữ S mấp mé bờ Đông của Thái Bình dương, từng có hai cơ thể khỏe mạnh và đẹp đẽ cứ sắp đạt cực khoái lại tự động tách khỏi nhau để thầm xin đức Phật và Chúa Giêsu hãy ra tay khiến bom ngừng rơi, máu ngừng đổ ở mảnh đất Kabul xa lắc xa lơ của chúng mày nơi cả hai chúng nó chưa đứa nào từng có kỷ niệm, thậm chí từng đặt chân.

Thơ Nguyễn Thị Thúy Hạnh

30/10/2018

Thời gian đọc: < 1 phút Anh thuộc về đâu?
Buổi tóc rụng chiều
(Ngữ nghĩa rụng nhiều)
Anh thuộc về đâu?
Hello quán trọ
Bên em bonjour
Chạy title hư vô

1 2 3 4