Hannah Weber, Thành công vụt sáng của Olga Tokarczuk, tiểu thuyết gia xuất sắc người Ba Lan

31/07/2019

Thời gian đọc: 8 phút Ở giữa phòng là một cái bàn gỗ dài ngoằng, ít nhất một trăm năm tuổi. Phải mất một lúc tôi mới chú ý đến chính Tokarczuk, gần như lẫn vào thiên đường dành cho người mê sách này. Bà ngồi một mình trên chiếc ghế thấp, trông càng nhỏ bé hơn so với chiếc bàn và cuộn mình vào một chiếc khăn choàng, một cặp kính gọng tròn, dày, phản chiếu ánh sáng mùa thu yếu ớt và che khuất tầm mắt.

Olga Tokarczuk, Bieguni (trích)

31/07/2019

Thời gian đọc: 26 phút Mỗi lần xuất phát cho bất kỳ chuyến đi nào, tôi đều lọt ra khỏi vùng phủ sóng. Không ai biết tôi ở đâu. Ở điểm mà từ đó tôi khởi hành? Hay ở điểm mà tôi đang tiến đến? Liệu có một nơi ở giữa không? Tôi có giống cái ngày bị mất khi ta bay về phía đông, và đêm có thêm khi đi về phía tây đó không?

Kawabata Yasunari, “Đôi mắt mùa xuân”

20/04/2019

Thời gian đọc: 21 phút Đã vậy, cả hai lần đều tình cờ chạm mặt Kurimoto Chikako khiến anh nghĩ chuyện không đơn giản. Như thể bị những ân oán trong quá khứ hay vong linh nào đó theo ám. Nhưng, thật ra, từ sau ngày cưới Yukiko về, không một lần nghĩ đến việc mời cha vợ đến nhà chơi thì Kikuji mới đúng là có vấn đề. Kikuji biết rõ Yukiko đang giả vờ, nhưng tự thân anh cũng không tài nào biết được độ sâu vực thẳm vốn đang bị sự tăm tối của vẻ giả tạo ghê gớm của bản thân bao bọc. Và Kikuji cũng không thể biết được người con gái trinh nguyên như Yukiko tiếp nhận sự giả dối của tình yêu bạc nhược của anh ra sao?

Pablo Neruda, “Thơ ca”

21/01/2019

Thời gian đọc: 4 phút Tôi trả lời: “Tôi rất sợ mất một người bạn đọc của mình. Tôi chăm mãi mới được đấy. Ông ấy thuộc đến từng nếp thơ của tôi… Mà Eliot đến là lắm tài… Ông ấy biết vẽ này… Lại viết tiểu luận này… Nhưng tôi muốn nâng niu, gìn giữ ông ấy với tư cách là một bạn đọc, chăm nom ông ấy như chăm một giống cây quý hiếm… Ông hiểu tôi mà, Fraser…”