
dường như tôi đã phạm tội
dường như tôi đã phạm tội khi đột ngột viết bài thơ này không thông báo trước với em như cách hôm kia những bức tranh sỗ sàng đập vào mắt em không mở đầu, không kết thúc trong nhà kho chứa đôi điều hãy còn mới có lẽ vì thế mà hôm nay khi vào bảo tàng trưng bày những điều đã cũ em đột nhiên nhắm mắt lại rõ là muốn tránh cuộc đột kích thứ hai thay vì ngầm bật đèn xanh cho đôi môi tôi tự do giao thông dường như tôi đã phạm tội khi đột ngột kết thúc bài thơ này để em khỏi ngỡ ngàng lẽ ra nó nên có ba phần như một bộ phim cấu trúc ba hồi hay tam đoạn luận của Aristotle ta chẳng thể đi đến kết luận gì nếu chỉ có hai mảnh tiền đề không liên quan nhưng chẳng phải mọi người trên thế giới này đều đến từ hai người khác biệt nhau cũng như em cũng như tôi bài thơ này tự kết thúc chính nó

một đêm mất ngủ
trong đêm những tiếng động nhỏ đến mức khiến tôi đau dạ dày tựa như có một đôi tai đang ăn ngấu nghiến âm thanh từ bên trong và đôi mắt chỉ là cơ quan phóng chiếu ra bên ngoài những gì nó nghe thấy xung quanh ngập tràn những cái loa bức tường
Người góp chữ
Vũ Lập Nhật
Sinh năm 1990. Tốt nghiệp khoa Báo chí & Truyền thông, trường Đại học Khoa học Xã hội & Nhân văn. Hiện đang sống và làm việc tại Sài Gòn.
Tác phẩm đã xuất bản:
- Thế giới C (NXB Trẻ, 2011)
- Tình yêu là một nỗi buồn (NXB Văn học & Thái Hà Books, 2012)
- Bảo Bình (Nhã Nam & NXB Hà Nội, 2015)
- 5W1H (NXB Tổng hợp 2016)
- Em đừng chết được không? (Phương Nam & NXB Hội Nhà Văn, 2018)
Bạn nghĩ sao?